REVIEW sách “Xách balo lên và đi”

Nếu bạn đang muốn tìm kiếm cho mìnhmột “cuộc hành trình”, một nguồn cảm hứng hay tìm kiếm vẻ đẹp của những chuyến đi để bản thân được thỏa sức tưởng tượng, thỏa sức chìm đắm trong những ước vọng được khám phá và để được sống trong cái không khí gấp gáp, liều lĩnh của những con người trẻ tuổi thì “Xách balo lên và đi” là “món quà” mà bạn xứng đáng được nhận.

Trước khi đọc cuốn sách này, tôi cũng đã nghe khá nhiều tin người ta bàn luận về tác giả và nó, nào là Huyền Chíp có vẻ đang nói dối thì phải, làm sao một cô gái có thể làm được những điều này, rồi còn có người nói hùng hồn rằng Việt Nam không thể xin Visa đến những nơi mà Huyền Chip nhắc đến, chắc chắn cô nói dối rồi, còn bạn tôi nói, Chip thật là may mắn trên hành trình của cô ấy, khi cô có thể gặp được những người tốt như vậy. Tôi thì thấy cô ấy có may mắn thật khi có thể gặp được những người bạn tốt như vậy trên đường, nhưng để có được những người bạn đó thì cũng là nỗ lực của cô ấy khi sống hết mình, yêu thương hết mình. Và cuộc sống đã đáp lại những điều tốt đẹp ấy của Chip bằng những người bạn và những trải nghiệm tuyệt vời. Chẳng có gì là dối trá hay hoàn toàn may mắn ở đây cả, tôi nghĩ rằng những người nói Chip dối trá là những người thật đáng thương bởi lẽ chắc họ chưa bao giờ dám đặt mình vào hành trình như Chip, nên họ mới thấy mọi thứ thật ảo diệu, không tin nổi.

Tôi gọi cuốn sách Xách ba lô lên và đi của cô bé trong độ tuổi xuân xanh Huyền Chíp là một “món quà” bởi qua từng trang sách, tôi đã tìm lại được sự diệu kỳ của tuổi trẻ. Tôi tìm thấy được khát khao được đi, được trải nghiệm và cả những nỗi niềm khi đứng trước những thay đổi của con người, cảnh vật và cả tư tưởng của chính mình. Tôi tìm được trong “món quà” của tôi là sự háo hức trước những vẻ đẹp đang ngày ngày hiện diện trên thế giới này nhưng chưa một lần nào tôi chú tâm và dồn hết tâm huyết để một lần được khám phá. Tôi tìm thấy trong “món quà” của mình những trăn trở trước sự chia cách của sắc tộc, tôn giáo và nỗi buồn đằng sau những sự khác biệt mà vô tình con người đã tạo ra; dù chỉ nhẹ nhàng và thi thoảng mới xuất hiện trong sách nhưng thật sự rất thấm thía. Tôi cũng tìm được sự dũng cảm và không quản ngại gian khổ để được làm những điều mình thích, điều mà bất kỳ người trẻ nào cũng phải cần để tìm ra được lẽ sống của đời mình, điều mà hầu như bất kỳ người trưởng thành nào cũng vô tình quên mất. Và trên hết cả, tôi tìm được cho mình nguồn cảm hứng từ những con người tuyệt vời cho dù chưa một lần tôi gặp mặt, tôi cảm thấy được sự gần gủi và thu hút bởi những việc Huyền Chip và bạn bè cô đã làm được và điều đó làm tôi cảm thấy mình vẫn còn đủ khả năng để “thở” và để “sống”.

“Xách balo lên và đi” như một lời tường thuật về những gì Chip trải qua, các hoạt động trên chuyến đi, những người mà cô ấy gặp, những khó khăn, sai lầm mà cô ấy đã trải qua và cô ấy đã thay đổi như thế nào sau tất cả. Thật tuyệt vời khi tôi có thêm được kiến thức về địa lý, dân tộc, văn hóa đa dạng trên thế giới thông qua từng trang sách của Chip. Phải nói thật rằng, tôi không nhớ chi tiết tên địa danh Chip nhắc đến, nhưng thật tuyệt vời khi vô tình nhìn hay nghe lại địa danh đấy ở đâu đó khi nói chuyện với một người bạn và tôi sẽ thích thú chia sẻ lại những điều mình biết được.

Cuốn sách này chỉ dành cho những người đam mê du lịch và ít nhất đã từng tự đi du lịch một mình. Tôi phải nói là từng đi một mình vì nếu không, bạn sẽ lại nghi ngờ những điều mà Chip nói. Trước khi đi, chúng ta luôn nghĩ cuộc sống quanh ta tràn đầy người xấu và nguy hiểm, nhưng khi bắt đầu đi rồi thì bạn sẽ thấy, tỷ lệ bạn gặp được người tốt yêu thương bạn còn cao gấp nhiều lần.

Điều làm tôi xúc động và yêu thích nhất ở quyển sách này là nó không cố gắng nhồi nhét những kỹ năng hay mẹo vặt cho dân du lịch. Điều tuyệt vời nhất mà cuốn sách này làm được là nó đã kể những câu chuyện và lồng ghép khéo léo suy nghĩ của Huyền Chíp vào để từ đó chúng ta sẽ thấy được hỉnh ảnh của Huyền được khắc họa một cách rõ nét với những tích cách đặc trưng của một cô gái trong độ tuổi xuân thì, đầy hoài bão và tham vọng; đầy đặc trưng của tuổi trẻ nhưng không hề lẫn đi đâu được; là một cô gái thật sự dũng cảm và phi thường.

Sau khi đọc mỗi cuốn sách, tôi tưởng như mình vừa giao tiếp với tác giả thông qua cuốn sách của họ. Tôi cảm nhận về tính cách, sở thích, niềm vui của họ qua từng câu chữ. Đến với Xách Balo lên và đi, tôi cảm nhận rằng Huyền Chip là một cô gái có đam mê và tinh nghịch.

Quyển sách rất tuyệt về những giá trị của cuộc sống đôi khi chỉ giản đơn thôi mà lại sâu lắng đến lạ thường. Tình người, tình yêu, tình thương, tình bạn được khắc họa mộc mạc, dễ hiểu và thật đáng ngưỡng mộ.

Facebook Comments

Để lại một bình luận